Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

ĐAU ĐỚN QUÁ!

   Cuối cùng thì điều không hề mong muốn lại xảy ra.

   Bàng hoàng. 

   Đau đớn.
   
   Cứ tưởng sau khi cấp cứu nó đã vượt qua cơn nguy kịch.

   Nó đã không thể qua khỏi bởi những nhát đâm oan nghiệt từ bàn tay của kẻ không còn tính người.

   Nó ra đi để lại nỗi đau đớn cho bố mẹ, anh em.

   Nó ra đi để lại sự mất mát cho người vợ trẻ và đứa con thơ dại.

   Nó ra đi để lại niềm tiếc thương cho những thành viên của tập thể lớp 12c1.

   Mãi mãi không còn Nguyễn Mạnh Dũng- cựu học sinh trường PTTH Tân Trào- Tuyên Quang khóa 1989- 1992.

   Mãi mãi không còn thằng trưởng ban liên lạc của lớp 12c1 lúc nào cũng chỉ lo mỗi một việc là làm cầu nối cho những thằng xa Tuyên khi trở về làm sao được gặp bạn bè đông đủ nhất.


   Chiều nay nó đã được trở về nhà trong vòng tay yêu thương của gia đình và bạn bè sau đúng 1 tuần chạy chữa tại Hà Nội

   Mấy dòng thay cho nén hương thắp trên bàn thờ mày, cầu mong cho mày được bình an nơi cực lạc, Dũng ạ!


Nó đứng thứ tư từ phải qua trong ngày họp lớp 




Nó áo thun đen trong lần gặp cuối cùng với mình

                                                                                       18/4/2012
                                                                                Nguyễn Minh Tuấn

4 nhận xét:

  1. Cuộc đời ai nói trước được chữ ngờ... và cuộc đời này còn nhiều kẻ thú tính lắm, sẵn sàng ăn thịt đồng loại... miệng tanh đày máu. Haizzz tiện tay tiện tay (nên ăn thịt cầy để thanh tịnh thôi. Chia Buồn cùng gia quyến

    Trả lờiXóa
  2. Chia buồn cung chú và những người bạn lớp 12 năm xưa. Biết làm sao được. Số phận rồi. Chia buồn nhé.

    Trả lờiXóa
  3. ĐÚNG! AI BIẾT ĐƯỢC CHỮ NGỜ ANH NHỈ?! EM XIN CHIA BUỒN!
    ĐỨC MINH

    Trả lờiXóa
  4. @ anh Xuân Thu cùng HCT và ĐM:
    Cám ơn mọi người đã chia sẻ, đa tạ, đa tạ!

    Trả lờiXóa