Đã có rất nhiều cuộc chia tay. Tạm thời có, vĩnh viễn có; Lưu luyến, nhớ thương có, chẳng hề vương vấn cũng có...chẳng có cuộc nào giống cuộc nào. Cuộc thì ở nơi chiến trường, cuộc thì ở sân ga, cuộc thì chói ngời sắc đỏ...Nhưng tất cả có một điểm giống nhau là...buồn! Buồn đến nỗi chẳng thể nào viết tiếp được cho trọn bài lục bát...
DỞ DANG LỤC BÁT
mưa đêm
chẳng hẹn mà về
buốt đau ngọn cỏ,
tái tê giọt buồn
mưa
làm ướt ánh trăng suông
ra đi dứt áo
vấn vương tơ lòng
người ơi!
đã
hết
trông
mong...
Đêm mưa 13/7/2011
Nguyễn Minh Tuấn
Đọc cũng xa xót lắm MT à. Không biết bóng hồng nào được hưởng cái xa xót này đây. MT cũng "luộc bát" nhuyễn đáo để. Chia sẻ. Chia sẻ nha.
Trả lờiXóaÀ, sang nhà bác cũng có cái chia ly đau xót hơn đấy.
Hai anh em tranh thủ nhau mà chia ly cũng vui chứ!
Trả lờiXóa...Thôi thì đành vậy...từng chiều tương tư...
Trả lờiXóa@ anh Xuân Thu:
Trả lờiXóaThật vậy ư? Hehe!
@ M:
Trả lờiXóaHình như thế...
@ bà Tỉnh:
Trả lờiXóaỪ, tương tư...!
ừ! mà tui thấy cũng tương tư thiệt đó! hi hi
Trả lờiXóaxa người!
ướt áo mưa mong
cỏ đau xót
Đốc Tình không dáng người
nghiêng mưa
đêm đắng giọt đời
tôi nghiêng một nửa hồn rơi
dốc buồn!
---
chia sẻ chút hoài cảm MT nhé!
@anh Vũ Miên Thảo:
Trả lờiXóaDạ, cám ơn anh!