Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011

ĐÊM QUỲNH TRẮNG TINH KHÔI

Đúng ra bài này mình chưa đưa lên vì còn chờ. Nhưng vì có người đưa trước rồi nên mình đành phải...đưa sau vậy, huhu!

           ĐÊM QUỲNH TRẮNG TINH KHÔI
                                                                          Tặng H.


anh ngã lòng vào đêm
để thấy giọt buồn trong mắt em sâu thẳm
ánh mắt nhìn anh lặng im không nói
chông chênh.

ngoài sân quỳnh vẫn trắng lung linh
vầng trắng tinh khôi tựa da em nà nuột
từ giọt buồn em làm tim anh đau buốt
đâu là ngọn lửa cháy trong em.

mưa vẫn rơi và quỳnh cứ trắng đêm
cơn mưa nào đi suốt anh và suốt em để hong khô nỗi nhớ
nỗi nhớ đong đầy trong nhau
đêm và những mảng màu
trắng, đen, vàng, nâu và phần nhiều là trong suốt.

tựa ánh mắt em trong canh thâu
chuếnh choáng men say anh tìm lối về đâu
ừ thôi thì tìm về nơi ngày xưa anh cũng đã từng say khi uống ánh nhìn em sâu như thế
đêm quạnh quẽ trôi
còn vì sao nào trong đêm nay mưa để dẫn anh về lối cũ
hay chỉ còn ánh trắng thiên thần kia để quỳnh đưa ta về nơi ấy
ta say…

với tay anh chạm vào khoảng không tĩnh lặng
tìm em
mà em chẳng thấy
còn đâu em ngày xưa để giờ này hoang vắng
ướt lạnh môi em
chiếc hôn đầu tiên đã từng khiến con tim anh ấm lại
vẫn quỳnh trắng lung linh
vẫn đêm mưa trắng lung linh
chỉ nỗi nhớ mãi suốt trong như ánh mắt em thánh thiện
tan trong anh
nỗi cô đơn
diệu vợi…

                                   6/7/2011
                           Nguyễn Minh Tuấn

* Bài đăng trên Tạp chí Văn nghệ Đất Tổ số 294- tháng 8/2011 và VNGL  số 156- tháng 11/2011

1 nhận xét:

  1. Rất hay, minh đã doc may lần rùi. Đưa sau nhưng mình xem lần đầu mà!hihi

    Trả lờiXóa