ta đem một ngọn lửa hồng
nhóm lên cái rét đêm đông sắp
tàn
đắp cho cái nỗi cơ hàn ngày
xưa
ta tìm nhặt mấy hạt mưa
mà mang hong lại những vơ vẩn
chiều
ta đi góp nhặt dây diều
để mong nối lại những điều
mộng mơ
ta lần theo những cung tơ
viết lên cái nỗi vu vơ tuổi
buồn
ta vò giọt lệ rơi tuôn
để quên đi những đoạn trường
đã qua
tháng ngày xa, tháng ngày xa
ta là ta với bao la tháng
ngày…
16/11/2012
Nguyễn Minh Tuấn
Ta là ta với bao la tháng ngày
Trả lờiXóaTa cầm giọt rượu đắng cay
Tưới lên kỷ niệm thương vay, khóc thầm
Ta chìm trong nốt lặng câm
Để nghe tiếng sóng ầm ầm người ơi
Tàn quân trong cuộc cờ người
Ta về khóc với tả tơi thơ tình...
Hehe, anh! Tả tơi vậy ư?
XóaÔi! Ông thầy giáo. Lâu quá mới lại thấy thầy vào nhà "nhóm lên cái rét đêm đông sắp tàn" đấy!
Trả lờiXóaMay quá! Suýt chút nữa có người "rinh" cái nhà ông thầy đi mất tiêu.
Vậy sao em Trần Nhã My?
XóaCũng may còn có những người bạn như em thỉnh thoảng ghé qua trông nom hộ, không thì có lẽ cũng mất thật, hì hì!