Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

BẾN XUÂN XƯA

Ngoài kia người ta đang nhộn nhịp sắm sửa, nhộn nhịp dọn dẹp, nhộn nhịp về quê, nhộn nhịp tất niên...

Mình đi ra đi vào chả biết mần chi vì chả có chi để mần. Sắm sửa thì có vợ rồi, dọn dẹp thì nhà mình vốn đã gọn gàng rồi, về quê thì đã thống nhất không về rồi, tất niên thì chưa (không) có ai mời...

Thì còn mỗi việc là mần phây búc và bờ lóc thôi, hè hè!!!







 BẾN XUÂN XƯA
                         Gửi dòng Lô giang yêu dấu

Thế rồi xuân cũng đã về nơi ấy

Nơi bến sông xưa hoang hoải một bờ lau

Nơi con đò xưa chưa một lần lỡ hẹn

Nơi ngày đầu ta đến bên nhau



Chùng chình giọt xuân rơi ngang cành lộc biếc

Đắm đuối nụ đào phai cho má em hồng

Xuân có biết ta về cùng xuân đó

Một tiếng gọi đò thôi cũng đi suốt mùa xuân



Ta khẽ chạm vai áo em mềm tóc

Tìm lại câu thơ rơi trên bến xuân này

Mênh mang lắm cái thời thơ dại ấy

Cứ bàng hoàng mắt biếc tựa màu mây



Cho ta níu giọt sương trên cành lá

Để gửi theo nỗi nhớ tháng ngày xa

Để tóc em cứ mãi bay theo gió

Để cho xuân hát mãi khúc tình ca

                                19/12/2012
                           Nguyễn Minh Tuấn







4 nhận xét:

  1. Thế về rồi hử? Về trong mơ chứ gì? Thì thế mới có thơ. Nhà mới Tết đến cứ chắp tay sau đít đi ra đi vào và gật gật cái đầu, nheo nheo cái mắt cho oách. Chúc cả nhà đón Tết vui vẻ nha.

    Trả lờiXóa
  2. Chúc anh Tuấn và cả nhà năm mới vui vẻ và hạnh phúc nhé!
    Bài thơ mượt ghê!

    Trả lờiXóa