Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011

DỐC CHIỀU

Chiều nay buồn. Mưa suốt ngày đêm. Không ồn ào mà cứ rả rích, lan man, gặm nhấm...
Chiều nay buồn. Ích kỷ chờ những cú điện thoại buồn nhưng rồi hụt hẫng...
Chiều nay buồn. Một mình lang thang nhấm nháp cú buồn này để rồi bây giờ...vẫn chưa hết buồn...
Lẹp nhẹp, sũng sượt, mờ mịt và đắng nghét...





                              DỐC CHIỀU


dốc chiều
sương giăng nghiêng vai cỏ
xao xác tiếng chuông nhà thờ rơi trên đám thông non
run run ngâm khúc kinh cầu
đời se sẽ chiều đi.

mùa còn về hỡi dã quỳ em khi cơn mưa chiều chưa tắt nắng
thông vẫn xanh và gió vẫn xanh
anh đem chiều gửi vào lang thang dốc
khúc quanh nào để anh rẽ chiều nay
mười mấy độ nghiêng chông chênh đời sấp ngửa
thông cứ xanh và gió cứ xanh.

sợi gió mong manh khẽ tan trong chiều loãng bóng
để chiều nay vắng em
chưa tròn vầng trăng khuyết
anh mang ảo ảnh chiều nay sang phía bên kia bờ dốc
tìm lại miền chân thật
và tìm lại gói yêu thương thuở nào.

mưa vào chiều ướt lạnh nỗi nhớ em
phong phanh nỗi cô đơn khoác trên giấc mơ tiều tụy
giấc mơ đi tìm
lang thang dốc chiều nay...
                                Pleiku, tháng 6/2011
                                            NGUYỄN MINH TUẤN

* Bài đăng trên Văn nghệ Đất Tổ số 296 tháng 10/2011 và VNGL số 156- tháng 11/2011

2 nhận xét:

  1. anh đem chiều gửi vào lang thang dốc
    khúc quanh nào để anh rẽ chiều nay
    Chào đồng liêu khó V Nguyễn Du. Ghé thăm và chúc mừng bạn. Mến

    Trả lờiXóa
  2. @Anh Nguyễn Văn Tài:
    Em cám ơn anh đã ghé và hỏi thăm. Chúc anh khỏe!

    Trả lờiXóa