TRỞ VỀ
Tôi trở về với tuổi thơ tôi
Cái thuở lên năm lên mười
Nằm nghiêng cánh võng
Nắng chín cây ổi vườn nhà chim sâu rỉa lá
Mưa mát tuổi tôi
Nhọc nhằn xe đạp
Tuần hai buổi cha kẽo kẹt chở khoai
Rời trang giáo án
Ướt áo mồ hôi mẹ làm cỏ lúa
Lớn lên mấy tuổi
Vừa nhận ra tay mình cầm được nỗi lo
Đã đành phải chia xa tất cả
Mặt trời rơi xuống đáy dòng Lô
Mỗi chiều đỏ lịm
Bảng lảng cây gạo đầu làng
Sáo đen gọi bạn
Giờ kịp trở về
Cây cầu vắt ngang sông như hai đầu đòn gánh
Thuyền chài ngủ quên
Con đò hiu hắt buông trôi
Đi đâu hỡi phù sa
Khi sắc hoa phượng kia đang cháy rực
Như nhắc nhở ta về
Bạn ta đó
Như vừa mới hôm qua
Giờ đã đứa Đông, đứa Tây, đứa Nam, đứa Bắc
Vẫn hẹn nhau về
Chiều hè hóng gió dòng Lô
Phảng phất lách lau bờ cũ
Chén rượu bờ sông
Như nhắc nhau lời hẹn ước
Cỏ non thức giấc
Tiễn bước ta đi.
Hè 2010
Nguyễn Minh Tuấn
* Bài này đã đăng trên Tạp chí Tài hoa trẻ và VNGL số 156- tháng 11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét