Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010
PHỐ BUỒN
Thung lũng buồn, thung lũng mờ sương
Con dốc nghiêng mềm
Mệt nhọc.
Gốc thông già bật khóc
Mỗi khi chiều buông.
Tiếng chuông nhà thờ ngân vang
Như níu chân người ở lại
Buông gót giày gõ vào đêm tĩnh lặng
Thánh đường vời vợi xa.
Con phố liêu xiêu, vàng vọt mấy nóc nhà
Hoa sữa bay bay vào ô của nhỏ
Ngoài kia loài người vẫn đi về
Biết có còn ai ướp hương hoa vào trong mái tóc
Đam mê.
Gánh phở khuya
Hàng ghế đan nhau chạm tay em lành lạnh
Dịu dàng cổ quấn khăn len
Trắng ngần lên mắt.
Tiếng của đêm
Là à ôi dế hát
Là ngọt ngào cỏ tơ
Dịu êm quỳ ngủ trên đồi
Ta ôm cả miên man vàng vào phố.
Tháng 12/2010
Nguyễn Minh Tuấn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét