Ừ, những lúc như thế này không gì lành bằng với Thơ.
Thơ cho ta cảm giác bình yên sau bao cơn bão...
Thơ cho ta sự cân bằng sau bao chênh chao, mệt mỏi...
Thơ cho ta ánh nhìn mới lạc quan hơn về niềm tin, về yêu thương, cả về những nhọc nhằn đầy hạnh phúc...
Thơ cho ta nụ cười sẻ chia, vòng tay nồng nàn, giọt nước mắt đam mê và những bước chân luôn đi về phía trước...
Thơ cho ta những giọt nắng mỗi sớm mai thức dậy và làn sương mờ trong những chiều hôm...
Còn chần chừ gì nữa???
Về với Thơ thôi!!!
LẶNG LẼ THU
đêm thì thầm vào thu
một tiếng gió khẽ chao mình
ngang cửa
chiếc lá khô vô tình rơi lặng
lẽ
thảng thốt bước chân trên lối
cũ đi về
thu ngày xưa
thu của ngày em chợt buồn vô
cớ
ngày nắng đậu vai em ngập
ngừng an ủi
ngày cỏ xanh đến tận bây giờ
ừ cứ thế em và thu như thế
giọt nắng vàng trong sương
sớm vừa lên
quay quắt quá trong hồn nhiên
thu tới
chợt thấy hanh hao khi tuổi
đã sang mùa
đêm dần trôi
thu vẫn trắng đêm bên khung
cửa nhỏ
những ngọt ngào vẫn lặng lẽ
về em
18/8/2013
Nguyễn Minh Tuấn
Nguyễn Minh Tuấn
*Bài đăng trên Tạp chí Văn nghệ Gia Lai số 179- tháng 10/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét