Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

CÓ THỂ LÀ ĂN NÓI LUNG TUNG

Lần đầu tiên mình đăng hai entry một ngày. Entry thứ nhất là mình cop về. Từ cái này mình có entry thứ hai. Định để dành đến mai nhưng chẳng đừng được nên cho nó lên ngay. Nếu có gì lung tung thì mong mọi người thứ lỗi.

KHÔNG THỂ KHÔNG MƯỢN VỀ NHÀ ĐƯỢC

Ấy là sáng nay ghé nhà bọ Lập và đọc được cái này của một người bắt đầu chơi...Blog. Mà là người nổi tiếng nhé. Chả phải mình muốn mượn danh đâu, chỉ biết khi đọc xong thì thấy không thể không mượn mang về đây. Bởi mình thấy có nhiều điều ở trong đó, có cả những gì mình vẫn thấy hằng ngày ở nơi mình công tác. Và chắc chắn có nhiều người cũng như mình...


Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

ĐAU ĐẦU...

     Một tuần rồi mới lại post bài. Hôm trước HCT có nhắc anh post đi thôi chứ, cứ nhớ Tuyên hoài vậy à? Ừ, nhưng đưa cái gì lên đây. Mấy ngày nay mình đang chạy cho ra một cái...câu lạc bộ của mấy thằng...hâm hâm như mình. Sòng phẳng mà nói cũng là làm một cái sân cho có chỗ mà thỏa chí ăn chơi nhảy múa thôi. Ấy thế mà sáng nay ngồi với nhau cà phê chừng...4 tiếng ở LaVa mới mở trên huyện, khi mình trình bày cũng có khối thằng hâm thích. Nhưng cũng tiếp tục sòng phẳng mà nói là đau đầu ra phết. Nhỡ cái có chuyện gì thì...toi. Chung quy cũng chỉ tại cái...máu, hehe!
     Thì đưa lên đây mấy cái xuống dòng cho nhẹ đầu cái đã!

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

NHỚ TUYÊN

Từ qua đến giờ thấy nhớ quê kinh khủng. Chính xác thì mình thường xuyên nhớ, nhưng từ chiều qua khi đoàn đại biểu NNVVTTQ đến Tuyên Quang thì mình càng nhớ hung. Cứ ước giá như giờ này được cùng những người nổi tiếng dạo phố quê nhà và để huyên thuyên đủ thứ về Tuyên thì sướng biết mấy...Đã thế, 11 giờ đêm ông bạn md còn nhắn tin khoe "hơ hơ, mát quá!" lại càng thèm. Đành lục lại cái này đưa lên vậy...